CUỐN SÁCH KHIẾN DUY “BỎ VIỆC” ĐỂ THEO CỜ VÂY

Lời mở đầu: Cách đây bốn năm, trong lúc “lang thang” tại một nhà sách tôi đã tìm thấy một cuốn sách mà đến thời điểm này tôi nghĩ nó sẽ thay đổi cuộc đời của tôi mãi mãi. Cuốn sách đó là: “Sống theo phương thức 80/20” của tác giả Richard Koch. Kể từ đó, cuốn sách này là cuốn sách “gối đầu giường” của tôi, nó giúp tôi đi đến quyết định quan trọng và đầy khó khăn là “bỏ việc” và động viên tôi vững tin theo đuổi cờ vây. Giờ đây tôi muốn mượn lời văn của tác giả Koch để chia sẻ với các bạn câu chuyện của tôi sau ba năm găn bó với cuốn sách này.

                                                                                                            Lê Mai Duy


DUY ĐÃ TÌM THẤY CUỘC SỐNG ĐƠN GIẢN VÀ TƯƠI ĐẸP 

Duy là một kỳ thủ cờ vây năm nay 44 tuổi. Ở tuổi 40 anh đã có một bước chuyển đổi bất ngờ. Anh nghỉ việc tại một công ty và không bao giờ xin việc khác. Kể từ đó, anh đơn giản hóa cuộc sống, chỉ chuyên chơi cờ và dạy cờ, làm những gì mình thích.

Duy kể: “ Tôi thấy thú vị với cuộc sống mới của mình. Một hôm tôi ngồi lại và tự hỏi thực ra tôi muốn làm gì với cuộc sống của mình. Tôi muốn được chơi cờ, dạy cờ cho thiếu nhi, theo đuổi những thú vui riêng. Và tham vọng duy nhất (nếu còn đọng lại trong tôi) là trở thành một chuyên gia cờ vây hàng đầu Việt Nam.

Tôi không muốn đi làm công ty nữa vì tốn khá nhiều thời gian kể cả đi lại và phải làm những việc chán ngắt, vô nghĩa, đôi lúc cũng phải bon chen. Tốt hơn hết là làm việc ở nhà, được chủ động về thời gian, trên hết là phát triển điểm mạnh của mình, xem thử mình đi đến đâu và sau nữa là chăm lo gia đình, kết nối bạn bè…

Mẹ tôi thì thất vọng. Bà đã chăm lo cho tôi rất nhiều để tôi được vào đại học, tự hào về trí thông minh, khả năng của tôi. Nhưng tôi thì phải chọn con đường cho mình, tôi sẽ không  chết trong giàu sang (vì có muốn cũng chẳng được!) mà muốn chết với những tiếng lách cách của các quân cờ vẫn vang vọng trong tôi.”

“ Vậy thì lấy tiền đâu để mà sống!” Cô tôi rất hay hỏi câu hỏi này. Một câu hỏi khá hay đấy! Nhưng “Phương thức 80/20” đã chỉ ra rằng thời buổi này tồn tại là chuyện nhỏ, sống sao cho sướng mới là quan trọng. Khi kiếm được nhiều tiến, tôi tiêu khá nhiều. Thế nhưng chẳng bao lâu, tôi nhận ra rằng tôi không cần tiêu nhiều. Ít tốn tiền đi lại, không cần xe xịn. Không tiêu pha hào phóng, không cần đi nhậu ở những nhà hàng sang trọng, rồi la cà ở những quan Bar, matxa…Năm đầu tiên sau khi tôi thôi việc tôi chỉ kiếm được bằng một nửa so với trước đó. Nhưng tôi vẫn thấy minh vẫn sống được nhờ thi đấu và dạy cờ. Vấn đề ở chỗ tôi chỉ làm những gì mình muốn làm, gặp những người mình muốn gặp!, tôi hạnh phúc hơn nhiều.

Và một điều kỳ lạ là: Trong ba năm vừa rồi dần dần cũng có khá nhiều nơi mời tôi dạy cờ và vì vậy tôi cũng kiếm kha khá!

Bài này đã được đăng trong Tôi là Duy. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s