Vẫn biết rằng “đời thi đấu” thì có thắng có thua có vui có buồn nhưng thất bại tại Leago Thai vừa rồi mang đến tôi một “nỗi đau trí mạng”! Sau trận thua Trần Trung Tín năm 1999 (do quá ảo tưởng về bản thân) tôi nghĩ mình đã “chai lỳ” và khó có thể đau lại thêm một lần nào nữa. Nhưng đời thì không kinh nghiệm nào là giống nhau và nỗi đau ở League Thái lại đến ở một ý nghĩa khác! Bạn biết không, cách đây 4 tháng tôi “vểnh mặt” ở Thái tại giải vô địch cờ vây Đông Nam Á. Tôi chiến thắng ấn tượng trước tất cả các kỳ thủ mạnh nhất của Thái và giành giải nhì chung cuộc. Nhưng giải đó thì “có tiếng nhưng không có miếng”! Vậy thì ý nghĩa gì? Đến giải lần này với mức thưởng “đỉnh” như vậy tôi hạ quyết tâm cá nhân và khao khát đọat giải này hơn bao giờ hết để mang USD về cho Saigon Team và Hội Baduk chúng ta, một giải đáng để chơi!. Hai bé Minh (bàn 4 &5) đã làm rất tốt công việc của mình và chỉ cần đại ca “tròn vai” là chiến thắng sẽ về Saigon Team. Thế nhưng trận “cần phải thắng” tôi đã không làm được. Tôi nhận tòan bộ trách nhiệm cá nhân và xin lỗi hội Baduk chúng ta về thất bại này! Vết thương này chỉ “lành” cho đến khi nào Saigon Team có thể mang USD về từ giải đấu này!
Tháng Năm 2013 H B T N S B C 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 Bài được đọc nhiều
-
Bài viết mới